CÂN NHẮC

”Cân nhắc” là từ mà tôi được học từ Ba tôi mỗi khi tôi và ông cùng nhau chơi cờ tướng. Một đứa bé gái 10 tuổi chơi cờ tướng với một người 50 tuổi thì học được những gì?

Chỉ với 3 nước đi là tôi có thể bị chiếu bí bởi pháo trùng.
Nhưng Ba đã cho tôi cơ hội đi thêm vài nước nữa.

> Ba nói: “Làm gì cũng phải cân nhắc thật kỹ, cầm lên được bỏ xuống được là bản lĩnh. Nhưng cân nhắc biết lùi đúng lúc là thông minh. Không phải chuyện gì cũng tiến lên mới chiến thắng,lùi một bước trời cao biển rộng. Cho người khác cơ hội chính là cho bản thân cơ hội.



Nếu Ba không nhường con, thì có phải bây giờ phải tự ngồi đánh cờ một mình rồi không? Con sẽ giận lẫy, bỏ đi, hay thấy chán không chơi nữa.”

> Vậy đó, hầu hết những bài học cuộc sống của tôi đều được Ba dạy trên bàn cờ tướng. Tôi biết ơn vì đã được làm con gái của Ba, mặc dù thời gian đó thật ngắn ngủi, chỉ trong 25 năm. Nhưng đủ để chúng ta có những kỉ niệm thật đẹp.
P/s: con người thật ngộ lắm, chỉ khi người bên cạnh mất đi ta mới nhớ hết những lời dạy bảo của họ. Hãy trân trọng “trưởng bối” “tiền bối” vì họ luôn là người thay ta đi trước một đoạn đường không phải dễ dàng gì.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét